Phần 5
Thế giới này chỉ còn là bóng tối. Thậm chí cô không biết
mình là ai. Cô muốn mở đôi mắt của mình nhưng không biết được mắt là gì. Bóng tối,
thế giới, cô ấy không hề biết gì về điều đó. Cô không biết tại sao mình lại
nghĩ về những thứ đó. Cô không biết gì cả. Cô đang biến mất trong khi cô ấy
cũng không biết “biên mất” có nghĩa là gì, nhưng cô ấy vẫn đang dần biến mất. Tuy
nhiên, cô đột nhiên cảm thấy mình như đang bị kéo lại bởi một thứ gì đó. Từ
phía trên, từ phía dưới, từ bên trái, từ bên phải, từ một nơi nào đó. Thế giới,
cái mà đã hoàn toàn kéo cô ấy trở lại. Một kẻ đáng thương, người mà đã được
hoàn thành bởi công việc của bạn bè họ. Một vài người đã đóng kín những suy
nghĩ của họ lại bởi vì họ cảm thấy không
còn gì quan trọng hơn điều đó. Và rồi….một vụ nổ của ánh sáng trắng đã nhuộm
màu lên thế giới. Một cảm giác mất mát quá lớn, cảm giác bị tách rời khỏi toàn
bộ.
Neia Baraja đã chớp mắt vài lần, cô ấy tìm cách quay
ngược tầm nhìn trống rỗng của mình tới những điều tầm thường. Cô cảm giác như
có một vài thứ đã xảy ra, nhưng không thể nhớ nổi bất cứ điều gì. Tuy nhiên,
đáng lẽ cô đã phải chiến đấu với đội quân bán nhân loại. Điều gì đã xảy ra trên
Trái Đât này?
“Đó chính là một nơi nguy hiểm”
Khi cô nghe thấy giọng bình tĩnh đó, Neia đã nheo mắt
lại và nhìn lên với ánh mắt sắc một cách lạ thường. Trông như là tối. Nó không
phải là bóng tối mà là một đứa trẻ đang sợ hãi, nhưng bóng tối đã ban hòa bình
cho những ai đã mệt mỏi.
Đó là vua Sorcerer Ainz Ooal Gown.
“Bê..hạ…”
Theo phải xạ Neia đi tới chỗ vị vua, giống như một đứa
trẻ sợ hãi đang tiến tới chỗ bố mẹ của mình.
“Neia Baraja, đừng ép bản thân phải di chuyển. Hãy để
ta chăm sóc nơi này và nghỉ ngơi đi”
Phía sau vua, cô có thể nhìn thấy đội quân bán nhân loại
đang điên cuồng tấn công vua Sorcerer, đâm ngài bằng kiếm, chém vào ngài, đấm
vào ngài.
Thế nhưng, vua Sorcerer hoàn toàn phớt lờ chúng. Ngài
nói chuyện với cô như không có gì xảy ra. Ký ức về Buser ùa về tâm trí của
Neia.
Vua Sorcerer voies tay lấy cái áo choàng và ngay sau
đó, ngài lấy ra một lọ thuốc đọc. Bình thường, loại nước đó có màu xanh. Neia
không hề nghi ngờ vua Sorcerer ngay cả khi ngài ấy đỏ lọ thuốc độc đó lên người
cô ấy. Đó là điều mà ngài phải chắc chắn là đúng. Thực tế giống như là cô tưởng
tượng. Lọ thuốc màu tím mà ngài đổ lên người cô đã chữa lành tất cả vết thương
của cô ngay lập tức. Dường như những lọ thuốc của vua Sorcerer đều là những màu
khác nhau.
“Mất rất nhiều thời gian để bình phục hoàn toàn, đầu
tiên ngươi nên hồi phục lại năng lượng của mình. Rất đau đớn. Các dân quân đều
đã chết…có một vài người vẫn đang ở đó. Trong trường hợp đó…”
Vua Sorcerer quay lại đối mặt với đội quân bán nhân loại
khi chúng càng ngày càng tấn công từ phía sau của ngài nhiều hơn. Vào lúc này
đã có rất nhiều cuộc chiến trên khắp thành phố và mỗi giây trôi qua lại có một
vài người cheestr. Tuy nhiên trong khoảnh khắc đó, Neia hoàn toàn đã quên mất
điều đó, bởi vì đôi mắt của cô ấy đã bị đánh cắp bởi sự quay trở lạị vinh quang của vua
Sorcerer, người đã sống lại để bảo vệ cô. Sự lo lắng của cô về đội quân bán
nhân loại đã hoàn toàn biến mất. Đóa là những gì mà Neia đã hằng ao ước. Vì vậy,
tất cả đã ở đây. Tôi hiểu….
Neia chắc chắn rằng cô ấy đã tìn thấy câu trả lời hoàn
hảo cho những nghi ngờ mà cô đã giữ trong suốt khoảng thời gian này. Vua Sorcerer
tình cờ sử dụng phép thuật của mình. Một cơn bão điện khủng khiếp chạy dọc theo
đỉnh tường thành. Đó rõ ràng là phép thuật có tên là: Chain Dragon Lighting. Đội
quân bán nhân loại bị cuốn đi chỉ trong chớp mắt, dễ dàng đến mức khó có thể tưởng
trượng được rằng cuộc đấu tranh sinh tử ở đây lại sớm như vậy.
“Ngài…đã…đánh đổ…tất cả…bọn chúng?”
“Không hẳn, vẫn còn một vài người đang chiến đấu ở một
khoảng cách xa, do đó ta đang cố bắt chúng vào trong đó. Tuy nhiên..[Napalm] à,
đó là tất cả của chúng. Tiếp theo chúng ta phải giải quyết những tên ngu ngốc
đang leo lên tường. [Bức tường ma thuật mở rộng]
Đột nhiên một bức thường bằng xương xuất hiện bên
ngoài bức tường của thành phố., nơi có các lực lượng dân chủ. Trong khi cô
không thể nhìn thấy phía bên kia bởi tầm nhìn của cô bị chặn lại, cô cũng có thể
nghe thấy tiếng của bọn đội quân bán nhân loại đang than khóc trên những cái
thang, theo sau đó là tiếng của thứ gì đó đang rơi xuống và đánh mạnh xuống mặt
đất.
“Bây giờ để chăm sóc các lực lượng đã được hình thành
cuả chúng. Ta đã gửi một số tên còn sống sang bên đó trước khi điều này xảy ra,
chúng sẽ chăm sóc bọn nó trong thời gian ngắn. Khi ngài ấy nói, ngài đã đem ra
một lọ thuốc khác. Nó khác hẳn với những lọ thuốc trước đây, được cất trong một
cái lọ nhỏ và đẹp. Trong khi đó cô không hề biết loại thuốc bên trong đó có tác
dụng như thế nào. Nó giống như một món đồ rất có giá trị.
“Thần.., ổn.., thưa bệ hạ”
“Đủ rồi. Ta xin lỗi vì đã cứu ngươi chậm trễ”
Vua Sorcerer che nửa phía trên của hốc mắt như thể
ngài bị làm lóa khi ngài đổ hết lượng thuốc trong chai ra. Cảm giác yếu đuối mà
cô cảm thấy giờ đã tan biến. Tuy nhiên cơ thể vẫn cảm thấy nặng nề. Cô cảm giác
như thứ gì đó đã bị tách ra khỏi chính mình, nhưng vẫn phù hợp với nó. Không trên
hết, cô cảm giác nó chính là cái ấm nhất trong cơ thể cô.
Cô có thể thức dậy như thế này. Trong khi cơ thể vẫn
còn rất đau đến nỗi rơi nước khóc, cô ấy không thể giữ nguyên cái tư thế đáng xấu
hổ này trước mặt người đã đến cứu mình.
“Dừng lại, thưa cô Baraja. Không cần phải tự ép mình đứng
dậy”.
Trong khi cô muốn thức dậy, Neia lại ngoan ngoãn nằm
xuống khi vai cô bị đẩy xuống.
“Phải, đúng đó. Ta sẽ phái người mang ngươi đi. Hãy ở
đây”.
Vua Sorcerer vẫy những người dường như là quân nhân. Vào
thời điểm này Neia nhận ra rằng để bày tỏ lòng biết ơn của mình, cô vẫn chưa hỏi
một câu hỏi nào phải được hỏi.
“Thưa bệ hạ, ngài sẽ ổn “phải không? Ngài đã đến để
giúp chúng thần và sử dụng mana để chiến đấu với Jaldabaoth”.
“Tốt rồi. Nó không thể giúp đỡ để coi rằng đó là vì mục
ích bảo vệ ngươi”
“Thưa bệ hạ,..” Dường
như một hòn đá nặng nề đã rơi xuống lồng ngực của cô. “Tôi hiểu”
“Hừm…Nó là cái gì..?”
Vua Sorcerer chờ câu trả lời của Neia.
“Tôi hiểu công lí là gì:”
“À, vậy cô đã tìm thấy được công lí thuộc về cô? Thật
tuyệt… bảo vệ sự yếu đuối hay điều gì?
Giọng của ngài đầy sự dịu dàng, và vì thế Neia trả lời
một cách tự tin.
“Sự cao thượng của ngài là công lý”
Trong khoảnh khắc đó, vua Sorcerer như bị đóng băng.
“…Hm???”
“Bây giờ tôi đã hiểu! Ngài chính là công lý!”
“….À, là vậy ư?
Chắc ngươi đã mệt rồi. Ngươi không nghĩ rằng nghỉ ngơi sẽ tốt hơn sao?
Ngươi sẽ nghĩ về những điều kỳ lạ khi mệt mỏi. Chắc ngươi sẽ không muốn lăn lộn
trên giường và tạo ra những tiếng động lạ sau khi ngươi bình tĩnh lại, phải
không? ”
“Thần chỉ hơi mệt, nhưng quan trọng hơn trái tim thần
đã được sáng tỏ. Thần chắc chắn rằng sự tối cao của bệ hạ chính là công lý”.
“Không, ta đã nói về điều đó rồi, nhưng ta không phải
là công lý. Nhìn xem, Những gì chúng gọi là công lý nên là một khái niệm giống
như việc bảo vệ kẻ yếu là một cảm giác thông thường, hoặc một vài thứ khác. Đó
là….uhm, một khái niệm trừu tượng, đúng không? Ý ta là nói một cách bình thường”.
“Không… Công lý mà không có sức mức thì là vô nghĩa,
nhưng sức mạnh giống như jaldalbaoth
đang sở hữu cũng không phải là công lý. Do đó, phải mạnh mẽ, phải sử dụng sức mạnh
để giúp đỡ những người khác mới thực sự là công lý. Nói cách khác, Bệ hạ chính
là hóa than của công lý”.
Khi mắt của Neia mở to trong lúc cô nói, vua Sorcererđột
nhiên giơ tay lên, rồi đặt nó lên đôi mắt của Neia như thể ngài đang dỗ dành để
cô ngủ. Cảm giác lạnh lùng của ngón tay khiến má Neia thư giãn tạo thành một nụ
cười.
“À.. nếu ngươi hét to, vết thương của ngươi sẽ không
đau nữa . sau đó chúng ta có thể từ từ
tiếp tục câu chuyện mà ngươi vừa nói đến”.
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Cô nghe thấy tiếng của bước chân và bằng cách chuyển
hướng nhìn cô thấy hình dáng của kẻ hầu và dân quân đang tiếng về phía mình.
Bệ hạ! Cảm ơn ngài rất nhiều vì đã đến giúp chúng tôi!”
“Đừng quan tâm đến nó!”
Khi ngài trả lời, vua Sorcerer từ từ đứng dậy. Neia cảm
thấy cô đơn khi người đứng lên và muốn với lấy chiếc áo choàng của vua Sorcerer,
nhưng sau đó cô nhận ra rằng làm như vậy sẽ vô cùng đáng xấu hổ và cô tự kiềm
chế bản thân mình.
“Không, thực ra, có lẽ ngươi nên làm thế. Vì vậy, ta
hy vọng ngươi sẽ đưa Squire Baraja đến một nơi an toàn để thể hiện lòng biết ơn
của nguoi. Mặc dù ngươi không thể nhìn thấy nó từ đây, nhưng ta đã gửi cho người
còn sống mà ta đã thực hiện trong trại giam ma quỷ, vì thế ngươi nên đứng yên một
lúc. ”
“Bệ hạ”
“Neia baraja, và cả những người dân của đất nước này.
Hãy để ta xử lý phần còn lại. Ta hứa với ngươi rằng ta sẽ cố hết sức để cứu người
dân thành phố này. ”
Vua Sorcerer bay lên không trung.
“Ngoài ra, còn một điều nữa. Ngươi có thể giúp ta vận
chuyển cơ thể của ba tên trong đội quân bán nhân loại đó không? Họ là kẻ thù mạnh
mẽ, vì vậy ta muốn nghiên cứu chúng một cách cẩn thận. ”
Ba xác chết mà vua Sorcerer chỉ ra trông giống như họ
từng là những kẻ hùng mạnh.
"Di chuyển chúng với wargear của họ. Đừng lo lắng
về việc hung dữ với chúng, nhưng đừng đặt nhầm thiết bị của chúng. Ta giao chúng
cho ngươi. ”
Khi hắn nhìn thấy vua Sorcerer đã bay lên không trung,
một kẻ hầu đã di chuyển tới chỗ của Neia.
“Kính thư Neia Baraja, Trong khi chúng thần mang ngài đi,
sự thiếu hụt năng lượng sẽ khiến moi việc trở nen khó khan, vì vậy ngài có thể đứng
không?”
“Được, bằng một cách nào đó”
Neia từ từ đứng dậy. Chân cô run rẩy, và họ đau nhức
ngay khi họ lấy trọng lượng của cô. Neia nắm lấy vai của một người dân quân đội
và dựa vào anh ta. Nhìn xuống bức tường thành, đơn vị phòng thủ được cho là gần
cổng phía tây đã biến mất, và không có xác chết nào cả. Âm thanh chém lưỡi trên
gió dường như đến từ xa, nên việc đi theo con đường ngắn nhất xuống từ tháp bên
phải có lẽ sẽ ổn. Neia tìm kiếm hình dạng của vua Sorcerer đã biến mất trên bầu
trời, và khi cô nghĩ rằng đó là một sự xấu hổ mà cô không thể nhìn thấy ngài,
Neia bước vào tháp bên.
Không có nhận xét nào